Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

...

Mấy hôm nay tôi muốn note lại nhiều chuyện nhỏ nhỏ, nhưng suốt ngày tôi bù xù với những chuyện nhỏ nhỏ nên không vào được mạng. Tôi ... vào đây, để mai sẽ quay lại điền từ vào chỗ trống.



Với tính lười nhác của tôi, thì có những chỗ trống không bao giờ điền lại được:-). Để chữa cái tính lười nhác của mình, mà vì nó tôi không ghi lại được những chuyện nhỏ để sau tôi đọc lại, tôi bày ra cách này, nhưng cũng không thành. Mọi thứ lại bay biến đi hết. Có những lúc chạy xe qua cầu, nhớ lại buổi sáng, bố tôi chạy vào phòng và kêu "pằng pằng", bạn Cốc liền hỏi: ông bắn ai đấy? ông trả lời rằng: ông bắn cái chiếu, tôi lại mỉm cười, thấy chả có cách nào mà ghi lại được cái cảm giác bình yên vui nhẹ của những buổi sáng như vậy. Cũng có lúc tôi nghĩ lẩn thẩn, "trời ơi, nhỡ mà con tôi không kịp được làm cháu ngoại của bố tôi, thì thật là đáng tiếc cho nó", rồi tôi buồn phiền mất mấy giây. Là có những ngày như vậy...


Những ngày này thiệt tình tôi thấy rất vui. Sáng sáng thức dậy mở hé cái cửa kính kéo thấy gió lành lạnh lùa vào mặt mát rượi, có hôm ngoài ban công hoa ngâu nở trắng xóa cái cây lùn tịt bố tôi vác từ chợ về, hương thơm tinh khiết, không cần tôi phải mở cửa ra gí sát mũi vào hoa như mấy bông hoa hường mà vẫn thấy thơm. Tôi được tặng một cái túi màu cam, trông xinh ơi là xinh, nói chung là tôi rất thích, có hôm tôi nhét cái ví màu cam vào và định chui vào bộ váy màu cam, nhưng tìm mãi chả thấy nó đâu, thế nên hôm đó đường phố bớt đi một đứa lòe loẹt:-).

Tôi đăng ký học online một thứ tiếng mà sếp tôi bảo là bây giờ chả ai dùng nó nữa, nói chung là tôi và bạn tôi đang làm một việc dở hơi, nhưng tôi đã làm khá nhiều việc dở hơi, thêm một việc nữa cũng không có gì nguy hiểm.

Tôi rục rịch quay lại làm một công việc cũ và quyết định sẽ không bỏ bê nó nữa, vì sau mấy lần định đoạn tuyệt, tôi thấy mình rất yêu thích nó, tại sao cứ muốn dứt bỏ nó làm gì?

Sắp sang một ngày mới, ngày mai là ngày khai trường, cả nhà định cho bạn Cốc mặc áo sơ mi hồng đi khai giảng, không biết bạn DH sẽ mặc áo màu gì nhỉ? Ngày này năm trước mình đứng trước cửa một trường tiểu học ở Côn Đảo và cười ngô nga ngô nghê.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét