Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2012

sắp hết một năm

Hôm nay là ngày cuối của tháng 11, mai là tháng cuối, và mình biết nó sẽ trôi qua rất nhanh. Đã lâu, không thấy muốn viết một điều gì, thi thoảng nhìn thấy mấy hình ngồ ngộ, hay hay cũng tính chụp lấy, nhưng lúc thì lười, lúc thì không mang máy ảnh. Đã quen lại với việc lọ mọ hàng đêm với những bản dịch và bắt đầu nghĩ tới việc học lại khoản dịch nói. Sách vẫn đọc được đều. Trộm vía, đầu óc rất là minh bạch. Thi thoảng cũng nổi giận chuyện này chuyện nó, nhưng rất mau chóng đưa nó ra khỏi đầu, phần vì ở văn phòng rất bận, về nhà cũng luôn có việc gì đó để làm. Mục tiêu từ giờ đến cuối năm rất giản dị:-), thanh toán nốt số sách trong tủ, quay lại được tốc độ dịch viết cách đây 6 năm và quay lại được khả năng bơ đời khi dịch nói của cách đây 7, 8 năm:-). Nhưng giờ nghĩ cho cùng, hồi đó mình dịch viết nhanh là vì mình có được sự "ẩu đoảng' của tuổi trẻ, hồi đó mình cũng cứ bơ đời khi dịch nói là vì mình điếc không sợ súng, cũng là do trẻ nốt. Bây giờ cái gì cũng muốn làm kỹ hơn, cũng không muốn nói bừa nữa, nên rồi chậm hơn và cũng biết run nhiều:-). Sáng nay chạy xe qua hồ, sương giăng mờ mờ, bình yên nhớ tới 1 bài thơ mình thích, nhưng giờ không còn tự bắn mình ra xa tít mù khơi khi lẩm nhẩm đọc nó nữa. Và một mục tiêu nữa cho những ngày tới mà không hề giản dị tý nào làm mình pải quay về để làm con cò hương như cũ:d.

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

đầu đông:-)

Rồi trời cũng trở rét sau một cơn mưa. Tôi nhìn mớ hành tăm lún phún lá xanh trong chậu cây cảnh, đan xem 1, 2 bông hoa lạc vàng ươm của mấy cây lạc nảy mầm từ vài cái hạt em tôi vứt đại vào đất, lại nghĩ đến xuân, chứ không phải đông. Sáng sáng vẫn đi bộ từ nhà này sang nhà khác dưới những tán lá xanh lủ rủ, cả những chùm bông của loài cây tôi không biết tên. Có những sáng tôi đi chậm hơn bình thường, vừa đi vừa nghĩ hay mình nghỉ làm hôm nay, chẳng có gì đặc biệt, chỉ là để xếp lại cái tủ sách, xếp lại cái tủ quần áo, chứ có cái áo này cái áo kia mình thích mà lâu lâu không biết nó lẫn vào đâu. Thế nhưng rồi vẫn cứ xách xe chạy đến vp, thi thoảng dừng tay dừng mắt khỏi máy tính, nhìn mấy tấm thiệp treo lủng lẳng trước mặt, lại sắp cuối năm và sau đó là một đầu năm mới, chỉ để vèo một cái là đến thêm 1 cái cuối năm khác:-).


Cuối tuần trước trời đẹp kinh khủng, rủ bạn nghỉ làm, định lân la ra hàng sách, rồi hiệu may đồ và qua hiệu làm tóc. Phút cuối, không đứa nào nghỉ được, mình chui vào cửa hiệu làm tóc cắt nghoéo cái mái đường trước. Trong gương là cái mặt tròn xoe, hehe, lơ nga lơ ngơ, cuối cùng rồi cũng đến ngày này ư:-).

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

ừa, thì viết vài dòng...

Tôi nghĩ hoặc là truyện quá hay đối với mọi lứa tuổi, hoặc là tôi quá hâm khi đọc hết tập này lại mong đến tập kia của Anna tóc đỏ, mà ngoài ra còn có Emily nữa chứ. Hình như lâu rồi không có anh bạn hay cô bạn đúng lứa tuổi nào được tôi lôi ra từ sách để thêm vào thế giới của tôi. Toàn các bạn nhỏ, và tôi toàn bị các bạn ấy "tha hóa".

Quyết định lắc đầu với chuyến đi đợt tết Dương Lịch, tôi nghĩ mình sẽ trở về nhà, không làm gì cả và ăn những món mà mình ưa thích.

Tôi đã có được thói quen đi bộ hàng sáng, xem Discovery buổi tối và đọc dần số sách hiện có vào đêm. Lúc sáng nhìn lên màn hình TV thấy người ta nói về búp bê gỗ của Nga, chợt nhớ ra mình đã từng ước có một con búp bê gỗ, sẽ tìm mua một con. Hehe, không bao giờ là quá muộn để thực hiện ước mơ thời thơ bé:-).

Bạn Cốc vác đến một tờ giấy gạch chéo gạch ngang vào hỏi: đố bác, em vẽ cái gì đây? trí tưởng tượng của tôi vận động ác liệt và trả lời: là cái cây à? Nhưng Cốc bảo: em vẽ tia chớp đấy. Tôi gật gù, nghĩ đúng là tia chớp thật vì thiệt là nhì nhằng:-). Tôi gấp tờ giấy, cất đi, là bác cất cho em nhé.

Thực ra là không có "cao trào" cảm xúc để viết cái gì:-). Ảnh chụp được từ nửa tháng trước đợt về nhà L: