Chủ Nhật, 6 tháng 7, 2008

rỗi

1. Là chuyện em bảo em quyết định ăn cá. Và lại còn mua về tự nấu lấy ăn. Ăn cá thì có gì đâu nhỉ? Tốt cho sức khỏe, tốt hơn thịt rất nhiều, và ăn cá thì có gì đâu mà lạ. Nhưng vì em chẳng hề ăn cá từ trước tới nay, ngửi mùi cá cũng thấy kinh.

Hôm qua chị hỏi: tình hình ăn cá thế nào? Em bảo: kinh lắm, nhưng bọn nó lại khen em nấu cá ngon và ăn hết.

Chị thấy buồn cười, bảo: Đau chưa? Cá thì do mình nấu, người khác ăn khen ngon, vậy mà mình nuốt không nổi. Hai chị em cùng cười. Dẫu sao thì có đứa đã quyết định thử ăn cá.


2. Là chuyện mẹ ra chơi, rồi lấy một củ gừng khô sần sùi giấu vào chậu đất trồng cây cảnh ở ban công. Con bảo: mẹ làm thế làm gì, mua một lần dùng đủ cả mấy tháng. Mẹ bảo: thì cứ trồng một cây như thế, nhỡ mà cần. Con cũng biết, ở nhà mình, các chậu cây của mẹ, ngoài hoa và lá thế nào dưới gốc cũng có gừng hay hẹ hoặc hành tăm, thậm chí còn có cả một cây chanh bé tý.

Sáng nay con ở nhà, ra đứng ở ban công, con nhìn thấy một cây gừng trong chậu cảnh, lá đã dài hơn lá tre. Con cũng chưa cần lá gừng. Mà có thể cứ như thế này, thì con cũng chẳng đủ kiên nhẫn để đào củ gừng lên nếu cần đâu. Nhưng tự nhiên con thấy vui. Lại nhớ cảnh con ngồi nhìn mẹ trồng hoa giấy, con bảo: sao mẹ có thể đi trồng cái cành củi ấy cơ chứ? Vậy mà rồi sau này, nhà mình có giàn hoa giấy đầy hoa. Giờ thì chặt đi rồi.

Còn con thì có lần mang một cái cây về trồng. Nó đã có hoa sẵn rồi chứ không như cành củi của mẹ. Từ lúc mua về đến lúc chăm nó, con cứ nghĩ suốt: không biết rồi nó có ra hoa nữa không? Và con cứ chờ nó ra hoa. Kết quả là bây giờ đến cả cái cây cũng không còn

.


3. Là chuyện không làm gì sai, nhưng đợt này đang bị dọa cho đi đầy khổ sai. Vui ghê cơ, ngoài cái tội không tuân thủ pháp luật, bây giờ nếu không giống con nhà hàng xóm cũng là một cái tội, mà là tội to

. Bảo không sợ cái gì thì không đúng, thực ra là sợ đủ thứ, sợ chuột, sợ gián, sợ rời rạc, sợ rỗng không, có lúc sợ bị giận, sợ không có tiền, có lúc sợ cả cái cảm giác tự nhiên không thấy sợ gì…
. Nhưng đôi khi vẫn có thể nhắm mắt cầm chuột chết, cắn răng đứng trong sự rỗng không… Nên nỗi sợ không giống con nhà hàng xóm nếu có cũng không quyết định được việc làm gì hay không làm gì
.


4. Là chuyện đang ngồi viết một cái dự án, và tự ý thức là phải nhìn vào những cái khác. Không thì chết. Và thế là lại quay lại chuyện thử ăn cá

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét