Thứ Tư, 10 tháng 9, 2008

;-)

Đánh trống phất cờ…

Hồi chị học cấp 2, chị đi cái xe mini màu xanh nước biển. Khi lên cấp 3, chị sang tên cái xe đó cho em. Dạo đấy, em đã đen nhem nhẻm, chứ không phải đợi đến những ngày dài chạy nắng sau này mới đen. Để đạp được cái xe đó, bao giờ em cũng phải vẹo người bên này rồi sang bên kia. Đến cả bạn chị cũng nhớ em. Vì khi đi trên đường, ví dụ như ngày lễ 20-11 chẳng hạn, có chị chợt nghe: chị Th ơi, M này
. Ngoảnh sang, thấy thằng em chị V, da đen nhẻm, miệng rộng tới mang tai đang hớn hở đạp xe đạp.


Ngày em còn chập chững biết đi, bố mẹ đi làm, nhốt 3 chị em ở nhà. Nhà tập thể, phòng khách và bếp ngăn nhau bởi 2 cái cửa. Cửa đầu kia thì đã được cài chặt phía ngoài. Chị và C dẫn nhau vào bếp tìm đồ chơi, em thì đang ngủ trong phòng khách. Trời mùa đông, lạnh, gió thổi đánh ập cái cửa còn lại, chốt bị sập bên ngoài, chị và C bị kẹt lại trong bếp. Chẳng biết làm thế nào. Ở ngoài kia, em thức giấc, chắc chẳng thấy ai nên mếu máo khóc. Lúc đấy đã biết nói đâu. Cửa ngăn có một cái khe hở. Thế là em cứ đứng trước cánh cửa đó và khóc, còn chị thì cứ đứng bên kia bảo: M nín đi
. Chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào, chị vớ được nồi cá cơm ở trên bếp. Thế là chị cứ đút từng con cá cơm qua khe cửa, em cứ thế mà ăn như chim và không khóc nữa, cho đến khi bố mẹ về và giải thoát cho cả 3 chị em
. Em thì được một bữa uống nước vì ăn nhiều cá, mặn quá
.


Đợt đó, còn được bà cho 1 con gà. Mẹ nhốt tạm con gà trong nhà tắm. Bố mẹ đi làm, 3 chị em đang chơi trong nhà thì con gà trống nhảy ra phòng khách. Con gà trống ở ngoài đường thì chỉ là con gà trống. Nhưng lúc ấy, bố mẹ đi làm, với 3 đứa trẻ bị nhốt thì con gà trống là con khủng long. C ngồi nguyên chỗ C, chị và em ngồi một chỗ, em thì mếu máo. Bố mẹ đi làm về, mở cửa ra, thấy gà trống và 3 chị em đang nhìn nhau

.


Lớn lên chút nữa, em nói nhiều hơn, lúc nào cũng xưng tên, M thế này, M thế kia. Đợt chị cắt amidan, vừa về nhà, đang nằm trong buồng tối om thì nghe tiếng chân em đi chơi về, chạy thình thịch. Em ngó cổ vào màn, rồi hỏi: chị có đau không? Sau này, chị quên nhiều chuyện. Trừ những câu nói như vậy.

Mới đó mà vèo vèo bao nhiêu năm. Em cứ thoăn thoắt trong ngày của chị. Lúc thì đi thang máy từ tầng 2 lên tầng 5 rồi chạy bộ xuống tầng 2, rồi lại đi thang máy lên tầng 5 khiến chú bảo vệ khách sạn trợn trừng mắt. Lúc thì chiến đấu với bác lái xe để chị ngồi lại trên xe khi đi ngang phà
. Có khi lại tạt qua phòng KTX của chị với lỉnh kỉnh quà gì đó. Chị là "chị" mà được em trang bị đến tận răng, toàn theo style 8X mới vui



Nhanh thật đấy. Tưởng như những ngày 3 chị em chơi trò cụng đầu vừa mới đây thôi. Giờ thì chị lại thành người còi nhất, chơi bây giờ, chắc chị thua. Nói tóm lại, là em đã lớn, sau C
. Và sắp tới là một ngày mới của em. Có lẽ vì em cách chị nhiều năm hơn C. Có lẽ vì em là út. Nên vẫn thấy là lạ khi em bước vào ngày mới đó. Là ngày mới của em. Chỉ có những mong muốn của chị dành cho em và C là vẫn cũ…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét