Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2008

Gom củi... nhóm lửa

Bước chân ra
Con đường xa tít
Non sông mù mịt
…nên cần một trái tim Đan-kô


Dạo này trong đầu chẳng gọn gàng tý nào. Hôm thứ nhất đi tập sớm, đứng sau cửa sắt nhìn xuống sân, thấy dưới đó huyên náo, vui nhộn thế. Trước đó, khi đi lọ mọ phải đến hai vòng trong sân để tìm lớp, đã tự nhủ sao tự nhiên mình lại nghĩ ra cái trò này nhỉ. Thấy mình cứ hâm hâm thế nào ấy. Vào lớp, chẳng hiểu mình có duyên gì mà gặp ngay hai bạn bé tý đến làm quen. Một bạn vừa sờ cái nhẫn ở tay mình vừa hỏi thế này chứ: Chị ơi, chị tên gì? “Chị” (nhưng chị biết thừa là em phải gọi chị bằng “Cô” nhé) bảo: chị tên Vinh. Bạn ý bảo: ơ, sao chị lại mang tên con trai? (Hic, cái này chị có thể giới thiệu bố mẹ chị trả lời cho em được không?) Bạn ý nghĩ một lúc, rồi bạn ý bảo: Nhưng mà cũng chẳng con trai lắm. Mình bảo: thế em tên gì? Bạn ý trả lời: ở nhà tất cả mọi người đều gọi em là Cún
Đến khi tan lớp, đi qua một cái hành lang tối om, thì nghe tiếng bạn ý gọi sau lưng: chị ơi, chị chờ em với. Mình hỏi: năm nay em học lớp mấy? Dạ năm nay em học lớp 3, em 9 tuổi. Mình bảo: em gọi chị bằng cô nhé. Bạn ý bảo: vậy chị bao nhiêu tuổi. Mình bảo: chị 32 tuổi. Bạn ấy ô a rồi bảo: vậy là chị thua cậu em 1 tuổi. Vậy chị đã đi làm rồi àh. Huhu, chị xin em chứ.


Buổi học thứ 2 lại càng hài hước hơn. Sao lại xảy ra cái tình trạng có người quen ở đây lúc mình chưa biết gì thế nhỉ. Mà lại dạy mình nữa mới đau. Trước đó đã phải mất 5’ lọ mọ trong phòng thay đồ để tìm cái nhẫn bị văng ra. Càng thấy mình hâm. Sau buổi tập, lúc mình đứng ở bậc tam cấp, cô bạn tên Cún lại cứ nằm trên tay vịn mà trượt lên trượt xuống nữa chứ. May mà bạn ý không rủ mình làm cùng bạn ý trò này, chứ lúc trên lớp bạn ấy đã bảo: chị ơi, tập bài cõng đi chị.
Tưởng là chốt hạ danh mục bạn bè ở thế hệ 8x rơi về cuối, giờ còn chơi trội nhảy sang thế hệ 200x thế này thì có nguy hiểm không nhỉ?


Dẫu sao thì vẫn đang mong đến buổi học tiếp theo, vì không ngờ cái ý nghĩ dở hơi lại mang đến cho mình những giây phút buồn cười và vui đến thế. Ít ra thì cũng chưa bao giờ chơi trò gì mà khiến mình lúc nào cũng như bị dội nước thế này
. Mà mình thì rất dễ bị dụ khị bằng những trò kiểu như thế này
.

1 nhận xét: