Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2008

Uống nước lọc mà thấy ngọt thì mới hay

Sáng nay ngồi ăn sáng, lướt qua TV, thấy cảnh mấy nhân vật trong 1 bộ phim đứng thẳng lưng, bắt tay nhau và nói thế này chứ: Em mong gặp anh quá… Cháu mong gặp bác quá… Bác mong gặp cháu quá. Tự nhiên, mình thấy buồn cười kinh khủng. Quay sang lướt tạp chí và bảo với em dâu: không hiểu mình có đang mong gặp ai quá không nhỉ? Mà sao lại có những cuộc gặp hoàn hảo thế cơ chứ? Tất cả mọi người đều mong được gặp nhau quá. Ừa, bản thân cũng hay xúc động trước nhiều thứ gi gỉ gì gi lắm. Nhưng nhiều khi thấy có nhiều chuyện cứ kiểu dỉ kiểu gì ý
. Kiểu như để nguyên một sự việc như nó vốn có là không yên tâm ý, bao giờ cũng phải vẽ thêm vào đó vài đường cho nó không phải là nó. Đang nhàn rỗi, chẳng thích cái quái gì “Quá” cả, chỉ ước đang nằm trên cái ghế gỗ dài ở nhà, mẹ có thể sẽ hăm dọa mình về đủ thứ bất thường nếu không có một cuộc sống bình thường, bố có thể đang xem bóng đá, thỉnh thoảng lại quay ra, lúc thì ủng hộ mẹ lúc thì ủng hộ con. Nhưng buổi chiều mát thế nào cũng được ăn cái gì đó cực quen mà cực thú, mẹ lại vừa cắt quả ớt vào bát nước mắm vừa bảo ăn ớt ít thôi con à. Hehe, mẹ thấy không, cuộc sống quả là mâu thuẫn mẹ nhỉ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét