Thứ Tư, 20 tháng 8, 2008

Khinh Vũ Phi Dương

Đợt trước em giai đọc entry leo Phan của mình rồi bảo: Nhật ký của chị giống kiểu: tôi đi trên đường, tôi nhìn thấy một hòn đá, tôi nhặt hòn đá lên và bỏ vào túi. Được một đoạn, hòn đá rơi ra, tôi lại nhặt hòn đá bỏ vào túi. Ờ, nhưng mà em giai biết đấy, chị sẽ rất buồn phiền, nếu đến một ngày chị không buồn nhặt đá nữa, nhìn thấy nó trên đường, chỉ muốn đá vèo nó đi thôi. Thì làm thế nào nhỉ?

Khâu một cái vòng tròn. Mất 2 tiếng đồng hồ. Thỉnh thoảng dừng lại vì đến đoạn Rod Steward hát I am sailing. Khâu đến nửa chừng thì phát hiện ra vòng tròn bị lệch. Chẳng sao. Khâu tiếp. Kết quả là cái vòng tròn bị lệch. Vẫn thấy vui vui. Có bị làm sao không nhỉ?

Như thế có gọi là kiên nhẫn không nhỉ? Chắc không. Vì có phải cố gắng gì đâu. Tự nhiên nhớ cảm giác xưa, ngồi mải miết gõ máy từ 2h chiều cho đến 7h tối chỉ với ước mơ là sau đó sẽ được dịch một mẩu chuyện nào đó. Ước mơ không thành hiện thực. Thấy cái lão hứa hẹn cho mình dịch bài cứ dở hơi thế nào ý. Bất bình vứt lại hơn một tháng mải miết không công. Như thế có gọi là không kiên nhẫn không nhỉ? Chắc không. Vì cứ tiếp tục mà không có hy vọng thì đúng là dở hơi.

Nhiều lúc với một số việc, cứ phải vừa làm vừa trấn an bản thân đấy, hy vọng đôi khi cũng phập phù, niềm tin nhiều khi cũng chao đảo. Làm xong thì thở phào. Với một số việc, vừa làm vừa phải động viên bản thân, hy vọng nhạt nhòa, niềm tin mờ ảo. Làm xong thì thờ ơ, dù đôi khi cũng được cái gì đó. Có những việc, mải miết làm, quên thời gian, bỏ qua phản bác, có lúc đi được đến cùng, cũng có lúc bỏ ngang vì tự nhiên không muốn đi tiếp, nhưng thời gian trước đó bao giờ cũng rất tuyệt.

Tự biết không phải bao giờ cũng được quyền làm việc mình thích, và không phải bao giờ cũng được quyền không làm việc mình ghét. Tuy nhiên, luôn cần những phút được bỏ qua sự suy tính. Đơn giản như việc ngồi khâu cái vòng tròn này. Hay thích được như một cậu bạn, say sưa nói về một sở thích nào đó của mình. Như mình, thích chơi scrabble quá trời, mà có say sưa nói được như thế đâu. Hay khả năng diễn đạt cảm xúc của mình kém nhỉ. Mà nói thật, nhiều khi mình còn không thèm diễn đạt cảm xúc nữa cơ. Thế mới cáu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét