Thứ Hai, 14 tháng 1, 2008

Răng Giả ơi, nó lại ra hoa rồi



Chị lọ mọ vác chậu sen cạn từ Hà Nội xuống Bãi Cháy cho em được vài hôm thì em 'bỏ ' Bãi Cháy đi, bỏ lại sau lưng những đêm Thanh Anh, em và Béo rảnh rỗi không làm gì lại quay ra bảo, H ơi, H tháo răng ra bọn em xem nào? Tháo làm gì, tụi em lại gào tướng lên àh, mất trất tự. Không bao giời, em thề không bao giờ:-). Lần nào cũng vậy, và rồi hai đứa lại hét toáng lên, kinh hãi:-).
Em đi loanh quanh gần một năm lại quay về Hà Nội, rồi chuyển qua nhà mới. Em đã bảo, chị đừng dở hơi như thế. Nhưng chị vẫn cạy cục vác chậu sen cạn ngược từ Bãi Cháy về HN cho em, còn dặn: em nhớ tưới đều, nó sẽ ra hoa, đẹp lắm.
Nhưng em đâu có được chăm như thế. Thỉnh thoảng nhớ ra, em lại dội ụp cho nó một gáo. Thế là nó quắt queo, có lúc gần như hấp hối. Nhưng rồi em cũng quen, xới xới, tưới tưới, thỉnh thoảng nó ra một cái lá mới. Lại thấy vui.
Em nhớ, đợt đó trời lạnh lắm. Cái chìa khoá ban công tự nhiên biến mất. Thế là em không ra tưới cây được. Thỉnh thoảng, em chỉ ngó qua song cửa, xem nó còn sống không:-).
Rồi đến cả chuyện "ngó qua song cửa" em cũng quên luôn. Cũng phải hơn 2 tuần đấy. Một hôm, khi chui xuống gầm giường tìm cái kẹp tóc thì thấy cái chìa khoá ban công nằm buồn thiu ở đó. Sực nhớ ra, chậu sen cạn, em vội mở cửa ra kiểm tra. Nó vẫn sống, và nó nở hoa. Nhành hoa cao bằng gang tay. Những nụ hoa hồng hồng xinh xinh, chưa nở, trông như những cái chuông nhỏ. Em thích quá, bê cả chậu vào nhà. Hoa nở mãi, qua tết mới tàn. Chị bảo, hoa nở nghĩa là điềm may. Năm ngoái, em cũng gặp nhiều chuyện may, chị nhỉ.
Cũng lâu lắm rồi. Chậu sen cạn của chị chẳng ra hoa gì cả. Toàn lá là lá, bò cả xuống sàn ban công. Đợt này, bố em ra suốt, nên em cũng chẳng tưới cây nữa. Và em cũng thôi không chờ nó ra hoa nữa. Hôm qua, mẹ em gọi điện từ Vinh ra bảo, chậu sen cạn mẹ trồng nở hoa đẹp lắm. Nhớ ra chậu sen của mình, em chạy ra ban công xem. Chẳng thấy hoa đâu. Toàn lá thôi. Đã định quay vào rồi, nghĩ thế nào lại ngồi lật mấy cái lá ra ngó vào chậu đất. Hehe. Răng giả ơi, nó lại ra hoa. Những hai cành, cao bằng ngón tay. Còn bé lắm, trông như cọng giá đỗ đang cúi đầu. Bao giờ chị lại lên nhé. Em đã tỉa bớt lá đi rồi, nên hoa sẽ ra nhanh hơn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét