Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2008

Các phân tử trong phản ứng hóa học;-)

Thứ nhất là thay đổi khó lường: Sáng nay dậy sớm, mò vào blog một đứa, thấy nó “đả kích” mình. Cám ơn thế chẳng khác gì bảo mình mũi dài. Tên này được. Sao không nhớ những ngày kèo nài hai đứa mình chơi scrabble với hắn. Cũng nên cám ơn hắn, dạy cho mình một bài học về mối quan hệ giữa bạn và bạn. Thế này nhé, nếu mà mình không biết chơi scrabble, thì hắn đã không chơi với mình. Và nếu như có nhiều người biết chơi scrabble quanh hắn lúc đó, thì hắn đã không phải kèo nài hai đứa mình. Và tất nhiên, ai chơi scrabble thì phải biết trò đó không chơi một mình được. Nhớ đấy. Còn có nhiều trò scrabble thú vị nữa nhé. Nghe có vẻ hăm dọa nhỉ. Hehe, cho oai một tý, căn bản là 2 chị em mình hồi đó cũng thích chơi scrabble với hắn nhỉ


Thứ hai là thói quen khó lường: Sáng dậy, gấp gọn gàng cái áo mưa màu đỏ. Vừa gấp vừa nghĩ đến đại ca già. Mua cho mình cái gì cũng màu đỏ, lúc nào cũng khiến cho mình thấy cuộc sống ngày thật náo động và hay ho. Cái áo nào màu đỏ của mình cũng do đại ca già mua hết. Rồi mới nghĩ ra, cái áo mưa này lại không phải, nó là của Mr Em cho. Đúng là thói quen. May mà nhìn lá cờ đỏ sao vàng không nghĩ như vậy nhỉ?. Chính phủ lại oánh chết



Thứ ba là appetite khó lường: Hôm trước, bạn H bảo xem cánh buồm đỏ thắm và phát hiện ra là bạn ý không còn mơ thấy hoàng thử nữa. Rồi hỏi mình thế nào? Oặch. Mình mới nhớ ra, là appetite của mình không dành cho hoàng tử nữa. Sau này, mình quay ra thích Shrek. Thấy Shrek hay hơn



Thứ tư là ti tỉ thứ.

Và thứ năm là chính bản thân mình.

Thế nên, chẳng chú tâm vào mấy cái dự báo lắm. Thời tiết hay tử vi chẳng hạn. Có hôm dự báo trời mưa, làm mình vác cái áo mưa đi khắp nơi, đến khi mình ngủ khò rồi mới mưa. Cũng tính là hôm đấy trời mưa. Hay đấy là hỏng một thứ như vậy, chứ hỏng cái bóng đèn, rồi bà thầy bói cũng gật gù bảo: “phải thay đồ điện tử” cho mà xem.
. Tin vào feeling của mình hơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét