Thứ Hai, 9 tháng 6, 2008

hôm nay là thứ 2

Vì là linh tinh nên mới cần tổng hợp.

Thứ nhất là chuyện bóng đá.

Thực ra, đã định không viết về chuyện này, vì thấy không quan tâm lắm. Nhưng nghĩ lại. Sao không ghi lại việc vào thời điểm này không cảm thấy cái này, để sau này xem nó có khác đi không nhỉ? Từ đầu mùa EURO đến giờ, không hề xem bóng đá. Nhưng suốt ngày nghe mọi người bảo Hà Lan (người yêu của mình) đá hay dã man. Đại ca cũng xuýt xao liên tục. Tối đó, quyết định xem trận Hà Lan – Nga, với ý nghĩ là phải xem cái không lại không được xem Hà Lan đá nữa thì sao (vì có thể là Nga thắng lắm chứ, Hà Lan vẫn hay dở hơi lắm mà). Cũng có chút mơ hồ, biết đâu xem rồi mình lại thích bóng đá lại, lại dở hơi vì Hà Lan lại thì sao. Nhưng mà đã xem như thế này nhé. Đầu óc tỉnh táo. Mắt không hề díp, nhìn rất rõ và chăm chú vào màn hình. Không hề hồi hộp, không hề có chuyện đang nằm tự nhiên ngồi dậy, hay đang ngồi tự nhiên đứng dậy, hoặc đang đứng tự nhiên nhảy lên. Lúc Hà Lan gỡ hòa thì có vỗ tay một cái. Đến lúc đá hiệp phụ thì chẳng thấy Hà Lan đâu, chỉ nghĩ Nga đá hay thế nhỉ. Kết thúc trận đấu, hơi buồn một chút rồi thôi. Ôm gối vào phòng đi ngủ. Nói tóm lại, xem bóng đá và xem Hà Lan yêu thương đá trong tình trạng điềm đạm như thế, coi như là đứt hẳn. Tình yêu bóng đá của em đã thực sự trôi vào miền xanh thẳm rồi nhớ.

Thứ hai là chuyện khác.

Dạo này không có thêm cái gì mới, xét về những thứ mà mình thường chú tâm làm mới. Không học được từ mới nào, không đọc cái gì mới. Không dịch được trang văn bản nào mới. Mà việc đã làm là đi sắp xếp lại những thứ đã cũ. Sắp xếp lại các file trong máy tính. Sắp xếp lại các hoạt động về đêm (ngày thì phải theo lịch cơ quan rồi). Sắp xếp lại suy nghĩ. Sắp xếp lại cảm xúc. Và kết quả là như thế này.

Chẹp. Có mấy cái file vẫn để riêng lung tung, nghĩ đi nghĩ lại bảo: thực ra các bạn này cũng là các file thôi, nhập vào các bạn khác cho nó gọn, đỡ phiền. Tuy nhiên, thực ra, các bạn ấy riêng quá, chẳng nhập được với bạn nào, cũng chẳng thích nhập các bạn ấy vào đâu cả, thế là lại lập một thứ mục khác và xếp riêng các bạn ấy vào một chỗ.

Nghĩ mình vô tổ chức qua, hay là sẽ đi ngủ vào lúc 10h đêm và thức dậy vào lúc 5h sáng nhỉ. Tuy nhiên, vào khoảng 10h đêm thì bắt đầu nghĩ ra khối thứ thích làm. Lại bảo: chẳng lẽ đến cả việc thích làm mấy việc này mà cũng không thực hiện được nhỉ? Thôi, không ngủ vào lúc 10h đêm nữa, đồng nghĩa với việc không thức dậy vào lúc 5h sáng. Đương nhiên là vậy rồi.

Quyết định sắp xếp lại suy nghĩ. Nghĩ về cái này ít thôi, nghĩ về cái kia nhiều hơn chẳng hạn. Phù. Rồi lại nghĩ sao mình lại nghĩ về cái kia nhiều thế nhỉ. Thế là để tìm hiểu, mình bắt đầu lại nghĩ về cái kia.

Quan trọng là phải sắp xếp lại cảm xúc. Không thì mệt lắm. Đấy là nghĩ thế. Các bậc cao nhân vẫn bảo: sống ở đời, cần giữ được thế cân bằng, con người phải điềm đạm, tĩnh tại. Vậy mà mình lúc vui, lúc buồn, lúc giận, lúc dở hơi. Là tại vì việc này, là tại vì việc kia, là do cái này, do cái kia. Vậy việc này, việc kia, cái này, cái kia là những gì? Thế là lại bất giác mỉm cười khi nghĩ đến việc này, chạnh lòng khi nghĩ đến việc kia, thấy cái chuyện kia sao nó dở hơi thế nhỉ?

Kết quả tổng hợp là mọi thứ vẫn múa lượn, tuy nhiên, mình biết vì sao lại múa lượn như thế. Cuộc sống thật thực ra là rất thú vị

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét